Choan-gia̍p hâng-oē Khoân-pó jı̂n-sū

Ùi Wiki Tô·-su-kóan
 Ū chı̍t-ê khoân-pó jı̂n-sū khı̀ chng-kha chia̍h-toh, i khoàⁿ-tio̍h ū chı̍t-ê lâng-kheh choan-kang ka-tı̄ chah oáⁿ-tı̄, siūⁿ bē kàu chháu-tē só͘-chāi iû-goân ū chit-khoán tiōng-sı̄ siⁿ-oa̍h khoân-pó ê jı̂n-sū, chin kám-tōng, tō kā piⁿ--á chı̍t-ê lâng-kheh ki-hoē kàu-io̍k: 
 “Lí khoàⁿ, hit-ê lâng goá sui-bóng m̄ bat--i, m̄-koh i sı̄ hiān-tāi siā-hoē chin-chiàⁿ ê khoân-pó chiá, ta̍t-tit lán ha̍k-sı̍p.”
 “I sı̄ goán chia chin chhut-miâ ê lâng.” Hit-ê lâng-kheh ı̀n kóng.
 “Bo̍k-koài i ē chhut-miâ, tō-sı̄ ū hiān-tāi-lâng ê koan-liām.”
 “Bô-hoat-tō͘--la, he sı̄ i ê koàn-sı̀.” Hit-ê lâng-kheh koh kóng: “I sı̄ sı̀-koè leh kā lâng pun ê khit-chia̍h.”

(Tâi-bûn Bóng-pò tē 34 kı̂, 1999 nı̂ 7 goe̍h)