Iûⁿ Lāu-seng Sió-toān

Ùi Wiki Tô·-su-kóan

Iûⁿ Lāu-seng Sió-toān Iûⁿ Lāu-seng(lâng khah siông kiò i Gōng-hiaⁿ), sio̍k Chio̍h-hō͘-soàⁿ ê kàu-hoē; tı̄ 1881 nı̂, chiū-sı̄ Bo̍k-su thâu chı̍t-pái khı̀ Āu-soaⁿ siat kàu-hoē, hit-tia̍p i siū sé-lé, iā ū tam-tng Chip-sū kap Tiúⁿ-ló ê chit. Āu-lâi kàu-hoē chin léng-tām, chin chió lâng lâi lé-pài, chí-ū i chı̍t lâng bat pe̍h-oē-jı̄ thang tha̍k Si kap Sèng-chheh hō͘ lâng thiaⁿ. Chóng-sı̄ i chhut la̍t kó͘-bú, chiàu i só͘ ē lâi kóng hō͘ lâng thiaⁿ, iā kà lâng bat-jı̄; kàu-hoē lio̍h-lio̍h-á khah heng, khah toā-bı̄n sı̄ tùi i-ê chı̄n-tiong. Iū-koh Bo̍k-su á-sı̄ Ko͘-niû nā koè-khı̀, i gâu chih-chiap in; ū-sı̂ koè-soaⁿ kàu lâi pêⁿ-po͘ ê só͘-chāi, chhoā in kàu pài-tn̂g. Kū-nı̂ koè-óng, hit-sı̂ m̄-sı̄ sím-mı̍h phoà-pēⁿ, kan-ta in-ūi i-ê kiáⁿ koè-sin, tùi án-ni hoân-ló kàu koè-thâu, goân-khı̀ chiām-chiām sit. Chiū tài hit-ê sin-thé bô la̍t khùn-chhn̂g. Tı̄ khah toā kan-khó͘ ê sı̂, i-ê sim toā pêng-an, put-sı̂ kiû Chú koáⁿ-kín chhoā i tńg--khı̀. I-ê chhùi tı̄ khùn-bı̂n ê sı̂ khah-siông sı̄ kı̂-tó ê oē. Kàu āu-lâi ū chı̍t mê chı̍t jı̍t siông-siông thó͘ toā khùi, kā lâng kóng i put-chí khoà-lū. Mn̄g i khoà-lū sím-mı̍h, i kóng, “goá hoân-ló iáu-boē ū pı̂n-kù thang hō͘ Chú chiap-la̍p.” Kàu ū chı̍t chá-khí chiū hoaⁿ-hí kàu bē kò͘-tit, kóng i í-keng ū pı̂n-kù thang hō͘ Chú chiap-la̍p lah! Sim pêng-an lah! Mn̄g sím-mı̍h pı̂n-kù? Chiū liām i só͘ siūⁿ-tio̍h ê Sèng-chheh chat hō͘ lâng thiaⁿ; chiū-sı̄ liām tı̄ Lô-má 4:7,8. Lâng ū choē tit-tio̍h sià, ū m̄-tio̍h hō͘ Siōng-tè jia-khàm, ū hok-khı̀; Chú bô lia̍h i sı̄ ū choē ê, ū hok-khı̀. Chiū chheng sim hoaⁿ-hí kàu koè-sin. (Tâi-oân Kàu-hoē-pò tē 359 koàn,1915 nı̂ 2 ge̍h)