Kéng-sèng chiat-chè

Ùi Wiki Tô·-su-kóan
 e̍k 
 1. Bô tè sı̂-sè hong-sio̍k, tiâu-liû, 
Chú ê tō-lí, lán tio̍h kín-siú;
Thiaⁿ Chú bēng-lēng, thàn I kà-sı̄,
Chí-ū chun-kiâⁿ Siōng-tè chí-ı̀. 2. Chú ê un-tián, bû-kiông bû-chı̄n,
Jı̂n-chû phó͘-phiàn, jı̍t-jı̍t oāⁿ-sin;
Chú ê hok-im, oē kiù bān-bı̂n,
Taⁿ tio̍h thoân-pò, hō͘ lâng lâi sı̀n. 3. Sı̂-sı̂ khek-khek kı̂-tó, kéng-séng,
Tè Chú kha-pō͘, hó-táⁿ chı̀n-chêng;
Sèng-kok lı̂m-kàu tı̄ tē-bı̄n-chiūⁿ,
Chiū oē ná-chún tı̄ thiⁿ chı̍t-iūⁿ. 4. Ūi Chú phāu-hū jia̍t-lia̍t sim-chı̀,
Su-siúⁿ hêng-ûi, choan-bū chheng-khı̀;
Chiâⁿ choè thian-kok, kian-kò͘ iâⁿ-lúi,
Lóng-sı̄ khò Chú kong-lô, un-hūi. A-men. (Tâi-oân Kàu-hoē Kong-pò, Tē 865 kı̂, 1961 nı̂ 1 goe̍h)