Lán ē-thang kái-piàn ū choē ê pun-sèng mah

Ùi Wiki Tô·-su-kóan

Ū chı̍t lâng kàu hiong-chhoan ê chı̍t keng lú-siā hioh-mı̂. I kám-kak lú-siā ê tē-pán chin lâ-sâm, i siūⁿ kóng tio̍h kiò Lú-siā ê hā-lú lâi soé-soé leh, āu-lâi siông-sè siūⁿ, chiah hoat-hiān tē-pán sı̄ thô͘ ê, só͘-í nā ēng chúi sé it-tēng ē pí í-chêng khah lâ-sâm. I siūⁿ liáu bêng-pe̍k, chit ê tē-pán nā beh hō͘ i chheng-khı̀, ı̂-it ê hong-hoat sı̄ chiong tē-pán kái-choè ēng chúi-nı̂ á-sı̄ ēng pang-á choè ê, án-ni chiah ē pó-chhı̂ chheng-khı̀.

Lán bē thang khò ka-kı̄ ê hó hêng-ûi, á-sı̄ koat-sim hō͘ ka-kı̄ piàn-choè chheng-khı̀.  Lán nā khò lán ê lô-le̍k sı̄ jú oē lâ-sâm nā-tiāⁿ.

(“Kı̂-biāu ê Iâ-so͘”, Ia̍h 24 )