Nn̄g-chióng miā-ūn

Ùi Wiki Tô·-su-kóan

Tı̄ teh chham-koan cheng-sı̂n pı̄ⁿ-ı̄ⁿ ê sı̂, ū chı̍t ê pı̄ⁿ-lâng chē--leh, lám chı̍t sian ēng pò͘ chò ê ké-lâng, it-tı̍t chim. “Hit ê lâng sı̄ án-choáⁿ ?” Chı̍t-ê chham-koan chiá mn̄g khàn-hō͘ jı̂n-oân. “In-ūi i siūⁿ beh kap chı̍t-ūi lú-sū kiat-hun, bô ta̍t-sêng bo̍k-te̍k, chiah ē piàn án-ni.” Koh kiâⁿ kàu lēng-goā chı̍t ê pâng-keng, pı̄ⁿ-lâng tú teh ēng thâu kho̍k-piah, koh toā-siaⁿ o͘-pe̍h hoah. “Iā chit-ê sı̄ án-choáⁿ ?” “I chiū-sı̄ kap hit-ūi lú-sū kiat-hun ê lâng.” (Hong-hiòng Tē 2 kı̂, 1990 nı̂ 1 goe̍h)