Oh-tit kè koan

Ùi Wiki Tô·-su-kóan

Ū chı̍t lâng miâ kiò Pek-lêng, kiâⁿ jı̍p bó͘ chı̍t kok ê kéng-lāi; keng-kè hit só͘-chāi ê hiòng-koan. Hiòng-koan ê lâng mn̄g i kóng: “Lí ū toà su-hè á-bô?” I ı̀n i kóng: “Goá thái-thó káⁿ toà su-hè.” Hiòng-koan ê lâng kóng: “Lí ê oē chin-chiàⁿ thang sı̀n, m̄-kú hiòng-koan ê hoat-tō͘, tek-khak tio̍h keng-kè chhâ giām, chiah chún lâng kè-khı̀.” Pek-lêng kóng: “Hó, chhiáⁿ lí sûi-piān chhâ-giām.” Hiòng-koan ê lâng chiū tùi i ê chó-iū chêng-āu, chhâ-giām chı̍t piàn, lóng bô chı̍t-tiám-á su-hè. Chhâ-giām bêng-pe̍k, Pek-lêng tùi hiòng-koan ê lâng kóng: “Lí ê chhâ-giām, hō͘ goá siⁿ chhut chı̍t chéng ê kám-sióng, chiū-sı̄ goá siūⁿ koan-hē ài jı̍p Thian-kok ê lâng kap ài jı̍p chit ê hiòng-koan sı̄ tâng chı̍t-iūⁿ, hoān-nā ū toà su-hè ê lâng, tek-khak m̄ chún i jı̍p; put-kò Thian-kok tiong ê su-hè, chiū-sı̄ kan-chà; siū-khı̀, kiau-gō͘, pe̍h-chha̍t, tham-sim chiah ê, hō͘ Chú só͘ tē-it bô hoaⁿ-hí ê, tek-khak beh giâm-giâm cha-giām i. Nā-sı̄ tùi sí ê toē, beh jı̍p kàu thian-kok ke̍k koâiⁿ ê toē, seng-khu boē bián ū toà choē-ok tiong chéng-chéng ê su-hè, taⁿ beh cháiⁿ-iūⁿ? Chiū-sı̄ tio̍h kam-goān hiat-ka̍k tı̄ goā-bı̄n. (Oa̍h-miā ê Bí-niû tē 66 kı̂, 1959 nı̂ 11 ge̍h)