Ou-ku chē Hui-ki
Bó͘ só͘-chāi chı̍t-chiah o͘-ku, múi-jı̍t tı̄ tē-bı̄n teh pê, pê tio̍h chin bān, ka-kı̄ chin thó-iàm chit khoán bān sô-sô ê seng-oa̍h. Gia̍h-thâu khoàⁿ toā-eng poe tı̄ khong-tiong, àⁿ-lo̍h--lâi khoàⁿ ē-bı̄n ê bān-mı̍h kap it-chhè ê kéng-tı̀, sim seⁿ khí chin soān-bō͘. Tùi án-ni chu-chu siūⁿ khoàⁿ ū sím-mı̍h pān-hoat thang pn̄g lāu-eng ê le̍k-liōng lâi hui-thêng ko-khong iû-oán sù-hong á-bô? Ū chı̍t-jı̍t hō͘ i siūⁿ-tio̍h, chiū kā chı̍t-ki chhoê-á lâi pài-hāu lāu-eng hiaⁿ. Kā i kóng, “Lāu-eng hiaⁿ pài-thok lí chhoā goá lâi-khı̀ kàu khong-tiong iû-siúⁿ, thang àⁿ lo̍h khoàⁿ hā-kài ê kong-kéng hó bô?” Lāu-eng kóng, “Che sı̄ chin ûi-lân ê sū.” Lāu-ku kā i kóng, “Bē”, chiū chiong i toà--lâi ê chhoê-á hō͘ lāu-eng khoàⁿ, kóng, “Chhiáⁿ lí ēng lí ê kha gia̍p chit ki chhoê-á ê chı̍t-thâu, iā goá chiah ēng chhùi kā iáu chı̍t-thâu, án-ni lí ûn-ûn-á poe khí--lâi, goá chiū ē tit pn̄g lí ê hok-khı̀ thang khı̀ khong-tiong iû-oán.” Lāu-eng thiaⁿ liáu chin ū lí-khı̀, chiū bô thoe-sı̂ lâi giú i kàu khong-tiong. Lāu-ku kó-jiân kak-tit hui-siông ê sóng-khoài, ē-bı̄n chin chē lâng khoàⁿ-kı̀ⁿ chit ê hi-kı̂ ê sū, tāi-ke chin chheng-chàn, lóng cháu chhut-lâi khoàⁿ, phah chhiú kā i hat-chhái. Chèng-lâng toā-toā o-ló chit ê pān-hoat chin thong chin hó, tàu-tí m̄-chai siáⁿ lâng siūⁿ-tio̍h--ê? Lāu-ku sim-lāi chin hoaⁿ-hí, chin kiau-ngō͘, chek-sı̂ khui-chhùi kóng, “Sı̄ goá lah” Ah! Bô phah-sǹg chhùi chı̍t-ē khui, soà tùi chhoê-á lut-khı̀, hit chiah o͘-ku chū án-ni tùi chin koân ê khong-tiong siak tùi tē-chiūⁿ lo̍h--lâi, siak chı̍t-ē kut-chı̍t bah-lı̍h chhùi kô͘-kô͘, chin khó-lı̂n. Io̍k-bōng oē hō͘ lâng sí! (Ka-têng ê pêng-iú tē 30 kı̂, 1960 nı̂ 8 ge̍h)