Pe̍h-pe̍h pun hō͘ lâng

Ùi Wiki Tô·-su-kóan
 1. Bô kiû pò-siû, lı̄-ek ka-kı̄, 
Hoaⁿ-hí pe̍h-pe̍h pun hō͘ lâng;
Che kiám m̄-sı̄ Chú ê chí-ı̀,
Ài lán chı̄n-la̍t choè ê kang?
Chá-chêng Kiù-chú tiàm tı̄ sè-kan,
Thoân hok-im, i-pı̄ⁿ, koáⁿ kúi;
Choē-jı̄n tit kiù, sim-koaⁿ pêng-an,
Pe̍h-pe̍h sêng-siū Chú un-hūi. 2. Chú bat tùi lán kóng chı̍t kù oē,
“Hoaⁿ-hí pun hō͘ pa̍t-lâng ê,
Pí tùi lâng the̍h, hok-khı̀ khah choē;
Oē koh tit7-tio̍h kùi-nā pē.”
Pe̍h-pe̍h sêng-siū, pe̍h-pe̍h hō͘ lâng,
Thiàⁿ pa̍t-lâng chhin-chhiūⁿ ka-kı̄;
Āu-jı̍t oē tit pò-siúⁿ ún-tàng,
In-ūi sı̄ Chú só͘ hoaⁿ-hí. 3. Siōng-tè bô sioh Sèng Kiáⁿ, Ki-tok,
Ūi lán hiàn I lâi siū sí;
Thoè lán khui-lō͘, thàu kàu Thian-kok,
Eng-kai kám-siā, o-lō͘ I .
Chit hō un-tián, hok-khı̀ ke̍k toā,
Lán tāi-ke pe̍h-pe̍h hióng-siū;
Goān Chú si-lo̍h lêng-le̍k chān goá,
Thoân hok-im, chhoā lâng tit-kiù. A-men. (Tâi-oân Kàu-hoē Kong-pò, Tē 844 kı̂, 1959 nı̂ 4 goe̍h)