Sió Eng-hiông

Ùi Wiki Tô·-su-kóan

Tı̄ chı̍t ê toā siâⁿ-chhı̄ ê koe-lō͘ ū chı̍t-koá ta-po͘ gín-ná tı̄-teh thit-thô po-lê Chu-á. Kı̂-tiong chı̍t-koá chin gâu kóng pháiⁿ-thiaⁿ oē. Seng-pin kóng, “Lín nā beh kóng hit khoán pháiⁿ-thiaⁿ oē, goá chiū bô beh kap lín thit-thô.” Kı̂-tiong ū lâng kóng, “Ah, i lia̍h-choè i sı̄ joā-nih liáu-put-khí leh ...” Seng-pin kóng, “Chhut-chāi lín kóng lah, goá bô ài kap chit chióng kóng pháiⁿ-thiaⁿ oē ê lâng chò-hoé. Goán Chú-jı̍t-o̍h lāu-su kóng, ‘Iâ-so͘ ài lán kóng hó ê oē, siūⁿ chheng-khı̀ ê sū.’ Iâ-so͘ goá ê Ông, goá bô ài thiaⁿ lín ê pháiⁿ-thiaⁿ oē.” Kóng soah chiū khioh i ê Chu-á, hē toà lak-tē-á. Chit sı̂ ū kúi-nā ê gín-ná chàn-sêng i só͘ kóng, chiū kóng, “Tio̍h, lán mài kap hiah ê kóng pháiⁿ thiaⁿ oē ê lâng thit-thô, lán lâi khı̀ thit-thô.” Chiū lēng-goā khı̀ pa̍t só͘-chāi thit-thô. Āu-lâi Seng-pin ū chhoā kı̂-tiong kúi-nā ê khı̀ Chú-jı̍t-o̍h. In siūⁿ kóng Chú-jı̍t-o̍h kéng-jiân oē hō͘ Seng-pin hiah nih ióng-kám, it-tēng sı̄ chin kı̂-koài ê só͘-chāi. (“Kı̂-biāu ê Iâ-so͘”, Ia̍h 81 )