Siā-lūn

Ùi Wiki Tô·-su-kóan
 Lâng nā siông-sè séng-chhat ka-tı̄ ê sim liâm-piⁿ chai sim-lāi ū pháiⁿ tı̄-teh. Nā beh tû khı̀ hit ê pháiⁿ tio̍h ēng toā la̍t chiah tû ē lı̄. Phı̀-lūn lâng ū pēⁿ-thiàⁿ, nā sı̄ sió-khoá ê chèng-thâu lio̍h-á iōng io̍h lâi i-tı̄ chiū hó; siat-sú tú-tio̍h toā chèng, i-seng ko͘-put-chiong tio̍h phah piàⁿ chiah ē tit i-hó. Lūn tùi sim-lāi tû mâu-pēng, lán só͘ phah-sǹg khah siông ē sit-chhò bô chı̄n le̍k. Si-phian ū kı̀ kóng, Goá chheng-khı̀ goá ê sim, sé goá ê chhiú. Ngá-kok su iā kı̀ kóng, Pháiⁿ lâng tio̍h sé chhiú, gı̂-ngái ê lâng tio̍h sé sim. 
 Lâng éng teh siūⁿ nā beh tû chiông-chêng só͘ chò choē-ok ê hûn-jiah khiok sı̄ iông-ı̄ⁿ. Chhin-chhiūⁿ Pí-lia̍p-to gí-tiāⁿ Iâ-so͘ ê choē, liáu-āu tng chèng lâng ê bı̄n-chêng chiū khı̀ sé chhiú, chāi i siūⁿ án-ni hō-chò sé-chheng i ê pháiⁿ. Kàu hiān-kim iû-goân chin chē lâng chiàu chhin-chhiūⁿ i án-ni phah-sǹg. Iáu-kú sé-chhiú ê tāi-chı̀ chiàu khoàⁿ sı̄ khoài-khoài kiù-sı̍t chin oh-tı̍t. Kı̄n-lâi i-seng kek chhut chai lâng ê chhiú put-sı̂ ū to̍k thâng tı̄-teh; nā beh kā lâng thâi-koah, i ê chhiú tio̍h cha̍p piàn peh piàn chia̍p-chia̍p sé, sé-liáu iû-goân bô thang cha̍p hun chheng-khı̀. Sui-jiân ēng sio chúi kap sap-bûn lâi sé, á-sı̄ kiⁿ-hu thô͘-soa chhut-la̍t lâi lù, iû-goân bē-tit tû chı̄n chhiú-nı̍h ê to̍k thâng. Sui-jiân ēng kúi-nā téng-hō io̍h lâi sé, m̄-kú to̍k thâng iā bē-tit lóng châu-bia̍t-khı̀. Ná-chhin-chhiūⁿ án-ni nā beh tùi lâng ê chhiú-thâu tû-khı̀ choē-ok ê hûn-jiah, á-sı̄ beh tùi sim-lāi tû-khı̀ ok-to̍k, chin-chiàⁿ sı̄ tû bē-tit léng-lı̄. “Chú Iâ-hô-hoa kóng, Lí sui-jiân ēng kiⁿ-chúi chham chō-keh lâi sé-seng-khu, nā-sı̄ lí hoān-choē, siū chhiah jı̄ ê o͘-jiah, éng-éng bē-ē bô-khı̀” (Iâ-lı̄-bí 2:22). 
 Lâng nā chhut-la̍t tı̀-ı̀ teh beh tû hiah ê choē-ok, sı̄ tian-tò hō͘ hiah ê choē-ok ná hoat-choh oa̍h-tāng. Chhin-chhiūⁿ i-seng só͘ kek chhut teh kóng, sé-chhiú liáu-āu ēng hián-bı̂-kiàⁿ lâi khoàⁿ, chiū khoàⁿ-chhut chhiú-nı̍h ê to̍k thâng ná hoat-ngia̍uh. Che m̄ sı̄ kóng tùi lù chhiú chiah seⁿ chhut to̍k thâng ná chē, put-kò sı̄ in-ūi lā-khí in chiū ná gâu tín-tāng. Sio̍k-gú kóng, Chhàu-phun bo̍h lā; ná lā ná chhàu. Pó-lô kóng, Pháiⁿ tùi kài-lu̍t sūn ki-hoē hō͘ ta̍k hō ê su-io̍k tōng sim; boē ū lu̍t-hoat chiah pháiⁿ bē seⁿ-khí-lâi (Lô 7:8). 
 Chiū-sı̄ teh kóng lâng boē bat lu̍t-hoat phái tāi khah bē tōng sim, í-keng chai lu̍t-hoat pháiⁿ tāi chiū ná hoat-choh. Lâng ná ài tû-khı̀ choē-ok, choē-ok it-hoat lâi chò tùi-te̍k. Che m̄ sı̄ kóng lu̍t-hoat ū seⁿ-khí choē-ok, kı̂-sı̍t sı̄ lu̍t-hoat sı̍t-sı̍t hián-bêng sim-lāi ê lâ-sâm ù-oè, hō͘ lâng chai hit-ê kó-chin sı̄ sím-mı̍h hō ê mı̍h. Lūn-kàu sim-lāi ê pháiⁿ lán goân-té m̄ chai hit ê la̍t hiah ko-kiông, kàu beh tû, tû bē chheng-khı̀ chiah chai pháiⁿ ê toā khùi-la̍t. 
 (Tâi-lâm Kàu-hoē-pò tē 294 koàn, 1909 nı̂ 9 ge̍h)