Sam-jū-keng Sin-choān Pe̍k-oā Chù-kái/Sam-jū-keng 10
Guā-māu
Sam-jū-keng 9 | Sam-jū-keng Sin-choān Pe̍k-oā Chù-kái 三字經新篡白話註解 (1894 nî) Sam-jū-keng 10 Chok-chiá: Î Jiâu-lí
|
Sam-jū-keng 11 |
1904 nî tiông-ìn. |
109 | 融 | Hiông | Hiông (= Khóng Hiông) |
110 | 四 | sù | sì |
111 | 歲 | sòe | hòe |
112 | 能 | lêng | ē |
113 | 讓 | liōng | niū |
114 | 梨 | lê | lâi-á |
115 | 弟 | tē, tè | kiong-kèng, chīn sió-tī ê pún-hun |
116 | 於 | u | tī, i |
117 | 長 | tióng | hiaⁿ-ko, sī-tōa |
118 | 宜 | gî | ha̍p-gî |
119 | 先 | sian | tāi-seng, thàn-chá |
120 | 知 | ti | chai |
“Hiông tī sì-hòe ê sî ē-hiáu-tit niū lài-á. Ań-ni-seⁿ, kiong-kèng tī hiaⁿ-ko ê pún-hūn, ta̍k-lâng ha̍p-gî tio̍h tāi-seng chai”.
‘Hiông’ chiū-sī Hàn-tiâu chit-ê jîn-sîn ê miâ. I sèⁿ Khóng, sī Khóng-chú ê hō͘-è. Ū lâng thoân kóng,—Ū chit-sî i kap chèng hiaⁿ-ko teh saⁿ-kap chia̍h lâi-á, chiū tau̍h-tau̍h kéng hit-hō sè-lia̍p--á. Lâng mn̄g i-ê iân-kò͘. I ìn kóng,—Góa sī sè-hàn, só͘-í, eng-kai tio̍h the̍h sê-lia̍p. Chong-cho̍k lāi lóng chheng-ho͘ i-ê kî-īⁿ (Khòaⁿ Ji̍t-kì Kò͘-sū). Hoān-nā lâng tio̍h o̍h chit-ê gín-ná ê khiam-pi lâi niū sī-tōa lâng.